Viết cho mùa phượng cuối

"Có những mùa yêu chưa xa đã nhớ, có những mùa chở thương nhớ vội quá chẳng kịp về…"
Thời gian trôi qua kẽ tay, đưa mùa hạ cuối chợt về ngẩn ngơ chẳng cho ai kịp giữ. Tuổi học trò trôi đi trên từng trang lưu bút, mùa phượng cuối ùa về cho ai tiếc những tà áo dài trắng bay…
Giữa sân trường vắng nghe tiếng lá rơi như chạm vào thời gian, chạm vào mùa những ngây ngô và hồn nhiên của lũ học trò ngày xưa chưa kịp lớn…
Viết cho mùa phượng cuối
Viết cho mùa phượng cuối
Hạt bụi phấn rơi chưa kịp vương mái tóc thầy bạc, đã làm nhòe nước mắt mi ai trong những tiết học cuối cùng…
Những dòng lưu bút vết mực chưa kịp hong khô, tiếng nấc môi ai đã rung lên nghẹn ngào, khắc khoải…
Tiếng đàn lặng lẽ câu hát chia tay, xa mà gần lắm, mùa phượng cuối đang chập chững ngoài thềm…
Thời gian vội vã trôi chẳng giữ cho ai, và cũng chẳng đợi ai. Chỉ kịp trao cho nhau những nụ cười nuối tiếc…

Viết cho mùa phượng cuối 1
Một ánh nhìn bảng lảng buồn nơi cuối hành lang heo gió, mai xa rồi khoảng kí ức này biết cất vào đâu?
Những cái ôm siết chặt vai nhau, tiếng khóc nấc lên những hẹn ước về một chân trời mới… Một thời áo trắng trong veo và tinh khôi đến thế, ôm sao cho hết, ôm sao để được tròn đầy cho những gì đã qua…
Bước thời gian chầm chậm ám bụi trên những bức tường rêu phong, cánh cửa gỗ nguệch ngoạc những hồn nhiên của một thời bảng đen và giấy trắng… Bằng lăng tím dấu buồn e ấp, phượng hồng buồn che nắng đứng ngẩn ngơ…

Viết cho mùa phượng cuối 2
Cô học trò – áo dài tung trong gió, có mắt ai buồn bẽn lẽn đứng nhìn theo…
Cơn mưa cuối chiều chở nhớ và thương, những vòng xe quay đều rồi cuộn những tháng năm hóa thành kỉ niệm.
Ghế đá lặng im không nói, những ô gạch lát buồn tênh không muốn cất lời…
Tiếng ríu rít ve sầu kêu trên vòm lá, tiếng mùa hè lại đến, tiếng một mùa học trò nữa lại đi…
Mùa phượng cuối gọi buồn về cho những luyến tiếc thời gian… Mùa không ai bảo ai, mắt buồn ngấn lệ…
Có những mùa yêu chưa xa đã nhớ, có những mùa chở thương nhớ vội quá chẳng kịp về…
Góc sân trường, một cánh hoa rơi mong manh cho mùa hạ cuối… Và còn mãi trong tim ta, những dấu yêu một thời…

Related Posts:

  • Anh yêu đi cho đỡ thiệt thòi Em đến với anh bằng sự trinh nguyên của hiện tại nhưng thứ anh nhìn vào lại là những điều xảy ra trong quá khứ… Hơn 1 năm sau ngày quen biết anh mới quyết định nói tiếng yêu với cô. Anh không muốn điều gì vội vàng. Mọi th… Read More
  • 8 thói quen xấu trong giao tiếp cần xóa bỏ Những thói quen giao tiếp xấu không phải hiếm và việc có những thói quen ấy không có nghĩa bạn là người tồi tệ nhất thế giới. Tuy nhiên, đó có thể là một rào cản trong các mối quan hệ xã hội và khiến mọi người xa lánh bạn nế… Read More
  • Vì sao ta sống ?VÌ SAO TA SỐNG... ? Vì sao ta sống ? Là niềm vui và hạnh phúc khi đối mặt và vượt qua khó khăn, là ước mơ và hi vọng vào ngày mai... Nhiều bạn trẻ thường tự đặt cho mình câu hỏi: “Ta là ai ở giữa cuộc đời rộng lớn này?”, … Read More
  • câu chuyện về 2 con lạc đàLạc đà con hỏi mẹ: - Tại sao lạc đà nhà mình lại có bướu hả me? - À, chúng ta là động vật sa mạc nên cầm có bướu để giữ nước- Mẹ lạc đà trả lời. - Vậy sao chân mình dài thế hả mẹ? - Đó là phương tiện tốt nhất đi trên sa mạc … Read More
  • Hãy thay đổi mỗi ngày Có một câu chuyện kể về con cóc và xô nước. Nó minh họa cho qui luật tình hình thường không xấu đi ngay tức khắc… Hãy thay đổi mỗi ngày Nếu bạn bỏ một con cóc thông minh và mập mạp vào xô nước nóng, con cóc sẽ làm gì? … Read More

0 comments:

Post a Comment